Tôi không nghĩ mình lại bị từ chối chỉ vì có kiều điện hơn người. Cứ nghĩ sắp cưới được con dâu giàu bố mẹ anh ấy phải mừng chứ đằng này lại bắt con trai chạy gấp.
Tôi và anh quen nhau được hơn 2 năm. Lúc tôi quyết định từ bỏ cả tương lai tươi đẹp ở nước ngoài về đây giúp bố mẹ điều hành công ty thì gặp tình yêu của đời mình.
Lúc đó anh đang làm trưởng bộ phận dưới nhà máy. Ngay từ lần đầu gặp tôi đã bị thu hút vì tính cách năng động, nhiệt tình và vẻ ngoài đẹp trai. Khi biết anh tốt nghiệp Bách khoa lại là nhân viên ưu tú nên tôi để ý nhiều hơn rồi phải lòng lúc nào không hay.
Tôi cũng là người chủ động theo đuổi. Sau một thời gian thì 2 đứa chính thức yêu đương, hẹn hò. Người yêu tôi rất giỏi giang, tự phấn đấu đi lên bằng chính năng lực của mình chứ không phải dựa dẫm vào nhà vợ. Vậy nên khi ở bên tôi anh đủ bản lĩnh và tự tin chứ không hề lép vế vì gia đình người yêu.
Ảnh minh họa: Nguồn Bugaboo.tv
Hôm ra mắt, bố tôi biết anh từ trước nên rất ưng con rể tương lai, ông ủng hộ hết mình. Thế nhưng đến khi tôi đến nhà người yêu thì mọi chuyện không được như mong đợi nữa. Hôm đó vì muốn tạo ấn tượng tốt đẹp trong lần đầu với bố mẹ chồng tương lai nên tôi chọn bồ đồ khá đẹp. Vì sống ở nước ngoài nên váy áo, giày dép của tôi đều là hàng hiệu giá vài trăm triệu 1 món là chuyện hết sức bình thường. Tôi hẹn cả nhà ở nơi khá sang trọng rồi gọi lái xe đến đón hai bác.
Mẹ người yêu trông hiền lành, phúc hậu. Lúc đầu bác hỏi han tôi rất nhiều thứ, nào là bao nhiêu tuổi, làm gì, nhà ở đâu… Biết tôi đã có nhà riêng, đang điều hành công ty thì bác xuýt xoa khen:
“Cháu giỏi quá! còn trẻ mà đã biết tự lập vậy là rất tốt rồi”.
Đang ăn thì mẹ anh đứng dậy đi vệ sinh, không hiểu lóng ngóng thế nào làm đổ cả đĩa nước sốt xuống chân tôi. Bác ấy rối rít xin lỗi rồi cầm luôn chiếc khăn ăn cúi xuống định lau, nhưng người yêu tôi bảo:
“Mẹ làm cái gì thế, đứng lên”.
“Dạ không sao đâu bác, để con vào nhà vệ sinh lau là được”.
Lúc đi ra tôi lén nghe thấy anh và mẹ đang nói chuyện với nhau. Bác ấy tỏ vẻ lo lắng, hoang mang:
“Chết, đôi giày đó tận 300 triệu cơ à”.
“Vâng, con đã dặn đi dặn lại mẹ phải cẩn thận, thế mà vẫn lóng nga lóng ngóng, xấu hổ quá”.
Từ lúc đó không khí buổi gặp cứ trùng xuống. Đến tối thì người yêu chat với tôi là mẹ anh phản đối không cho hai đứa đến với nhau:
“Mẹ biết gia đình em giàu nên sợ không hợp. Giờ bà không ăn uống gì em ạ”.
Tôi rất ngỡ ngàng, chỉ vì mình có điều kiện đi đôi giày đắt tiền mà mẹ người yêu không thích thì lạ thật. Tôi đâu chê gia đình anh điều gì, đáng lẽ bà phải vui và hãnh diện chứ. Hay tôi vẫn quyết tâm theo đuổi đến cùng, khi nào bác gái chấp nhận thì thôi.